kěn
垦
tián
田
kěntián
ㄎㄣˇㄊㄧㄢˊ
墾田
1.开荒耕地。 2.已开垦的田地。
垦田 kěn tián ㄎㄣˇ ㄊㄧㄢˊ
耕耘田地。
《管子.轻重甲》:「今君躬犁垦田,耕发草土,得其谷矣。」